Lịch sử Phổ_học

Lịch sử của quang phổ học bắt đầu với các thí nghiệm quang học của Isaac Newton (1666-1672). Newton đã áp dụng từ "quang phổ" để mô tả cầu vồng màu sắc kết hợp với nhau để tạo thành ánh sáng trắng và được tiết lộ khi ánh sáng trắng truyền qua lăng kính. Trong những năm đầu thập niên 1800, Joseph von Fraunhofer đã có những tiến bộ thử nghiệm với máy quang phổ tán sắc cho phép quang phổ trở thành một kỹ thuật khoa học chính xác và định lượng hơn. Kể từ đó, quang phổ học đã chơi và tiếp tục đóng một vai trò quan trọng trong hóa học, vật lý và thiên văn học.

  • "Năm 1672, trong bài báo đầu tiên mà ông đệ trình lên Hội Hoàng gia, Isaac Newton đã mô tả một thí nghiệm trong đó ông cho phép ánh sáng mặt trời xuyên qua một lỗ nhỏ và sau đó qua lăng kính. Newton thấy rằng ánh sáng mặt trời, trông có vẻ trắng đối với chúng ta, là thực sự được tạo thành từ một hỗn hợp của tất cả các màu sắc của cầu vồng."[6]
  • "Vào năm 1802, William Hyde Wollaston đã chế tạo một máy quang phổ cải tiến bao gồm một thấu kính để tập trung phổ của Mặt trời trên màn hình. Khi sử dụng, Wollaston nhận ra rằng các màu không được trải đều, mà thay vào đó là các mảng màu, xuất hiện dưới dạng các dải màu tối. Sau đó, vào năm 1815, nhà vật lý người Đức Joseph Fraunhofer cũng đã kiểm tra quang phổ mặt trời và tìm thấy khoảng 600 vạch tối như vậy (màu bị thiếu), hiện được gọi là vạch Fraunhofer, hay đường hấp thụ."[6]